Lưu Thừa Hựu

Lưu Thừa Hựu (劉承祐) (28 tháng 3, 931[1][3]2 tháng 1, 951[3][4]), còn được gọi theo thụy hiệuHậu Hán Ẩn Đế, là vị hoàng đế thứ hai và cuối cùng của nhà Hậu Hán thời Ngũ Đại Thập Quốc trong lịch sử Trung Quốc, trị vì từ năm 948 đến khi qua đời năm 951.Lưu Thừa Hựu lên kế vị sau khi cha ông là Lưu Tri Viễn đột ngột qua đời. Thời đại của ông được đánh dấu bởi những cuộc thanh trừng do ông tiến hành đối với các trọng thần trong triều, cuối cùng dẫn đến thất bại của ông. Khi ông ra lệnh xử tử toàn gia của tướng Quách Uy năm 951, Quách liền dẫn quân tấn công thành đô, Lưu Thừa Hựu bị giết trên đường trốn chạy.

Lưu Thừa Hựu

Kế nhiệm Bắc Hán Thế Tổ (Bắc Hán), tự xưng
Thân mẫu Lý thái hậu
Tiền nhiệm Hậu Hán Cao Tổ
Sinh (931-03-28)28 tháng 3 năm 931
Nghiệp Đô, Hậu Đường[1][2]
Mất 2 tháng 1 năm 951(951-01-02) (19 tuổi)
near Khai Phong, Hà Nam
Tên đầy đủThụy hiệu
Tên đầy đủ
Họ: Lưu ()
Tên húy: Thừa Hựu ()
: Càn Hựu (), tiếp tục sử dụng niên hiệu của Cao Tổ
Năm 1: 13 tháng 2 948 – 31 tháng 1 949
Năm 2: 1 tháng 2 949 – 20 tháng 1 950
Năm 3: 21 tháng 1 950 – 8 tháng 2 951
Thụy hiệu
Ẩn Đế (皇帝)
Tại vị 14 tháng 3, 9482 tháng 1, 951
An táng nay thuộc Vũ châu, Hà Nam
Thân phụ Lưu Tri Viễn